DUYÊN NỢ XỨ DỪA
Đặng Thanh Huyền
Ngâm Thơ
Nam: Tà dương lấp loáng bềnh bồng
Tóc thề em xõa bên dòng Ba Lai.
Nữ: Hương tình theo ngọn gió bay
Chạm vào nỗi nhớ của ai một chiều.
Lý Cái Mơn
Nam: Hàng dừa xanh chiều nghiêng soi bóng
Sóng nước lung linh in hằn nhớ thương ngày nao
Thuở bên nhau lời hẹn ước gửi trao mặn nồng.
Nữ: Về quê anh cây trái lành ngọt thơm
Cho vấn vương lòng em
Yêu xứ dừa thiết tha giữ vẹn tình chung.
Vọng Cổ
Nam: Thương ánh mắt long lanh len lén nhìn anh khi hoàng hôn sắp buông mành ôm dòng sông thơ mộng. Em có nghe thấy gì không giữa bốn bề gió lộng đáy nước lung linh in bóng vai… kề.
Câu 1. Đất Bến reo vui mừng đón em về.
Nữ: Trước phong cảnh nên thơ miệt vườn sông nước,
Em bỗng nghe lòng rộn rã niềm vui.
Phù sa đắp bồi cho cây trái oằn sai,
Cho Phú Túc, Quới Sơn ngọt mùa no ấm.
Nam: Sông nợ đất Châu Thành nên sông về tắm mát quê hương,
Anh muốn được nợ em… để suốt đời thương nhớ.
Ngâm Dặm
Nữ: Sông dài thăm thẳm dừa xanh
Con người hồn hậu đất lành em thương.
Nam: Nhà anh còn trống mảnh vườn
Cây duyên cây nợ ai thương trồng giùm.
Câu 2. Nữ: Sánh bước bên anh dưới rặng dừa xanh thẳm, yên ả sông trôi mà nghe sóng vỗ trong lòng.
Chuyện nợ duyên biết ba mẹ có bằng lòng.
Nam: Anh hiểu mà… thôi, mời em du thuyền thưởng ngoạn,
Trên sóng nước sông Tiền ngắm cầu Rạch Miễu lung linh.
Kìa rặng bần hoa trắng tím ven sông,
Mải miết đong đưa cợt đùa trong gió.
Nữ: Em sợ tình ai cũng như loài hoa ấy,
Trêu ghẹo để rồi đau khổ cho ai.
Lý Con Sáo
Nữ: Nghiêng nghiêng soi mái tóc thề em thương
Nam: Như rặng dừa quê hương
Luôn chở che đất mẹ anh hùng
Cho anh yêu nét đẹp dịu dàng.
Nữ: Xin gửi tấm lòng thủy chung thiết tha
Tặng cho ai có ai hiểu người ta
Nam: Mong em về làm dâu Bến Tre
Để yêu hơn mảnh đất cù lao.
Vọng Cổ
Nữ: Ơi đẹp xiết bao những chàng trai, cô gái. Nhẹ mái chèo buông trên dòng sông thơ mộng, xuồng chở khách nhàn du khám phá đất Châu... Thành.
Câu 5. Cồn Phụng, Cồn Tiên cây trái ngọt lành.
Nam: Em thấy không Cửu trùng đài sừng sững,
Nơi hội tụ linh khí đất trời tòa tháp uy nghi.
Nữ: Miền đất thân thương màu xanh thẳm diệu kỳ,
Yêu dòng nước Hàm Luông lắng bồi ấp ôm từng hạt cát.
Để dâng cho đời niềm vui hạnh phúc,
Dào dạt yêu thương tha thiết ân tình.
Câu 6. Nam: Nhấp ngụm trà mật ong ngọt lẫn pha,
Em có nghe chăng hương vị tình người xứ sở.
Nữ: Mai xa rồi chắc lòng luôn thương nhớ,
Biết đến bao giờ mới trở lại quê anh.
Để được ngắm nhìn thăm thẳm rặng dừa xanh,
Được thổn thức bâng khuâng trước hoa bần trắng tím.
Nam: Dòng nước chiều đêm chợt vương buồn lưu luyến,
Chở nỗi lòng anh trôi mãi đến phương nào.
Nữ: Đêm nay ngan ngát hương dừa
Em về anh ở nghe mưa ngập lòng.
Nam: Nhà anh còn mảnh vườn không
Cây duyên cây nợ ta trồng nghen em./.
____________________________________
Long Xuyên, ngày 12 tháng 12 năm 2014.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)