RẠNG NGỜI ĐẤT THỦ - BÌNH DƯƠNG
Đặng Thanh Huyền
Ngâm Thơ
“Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng…
Vào Nam Ai
… Long”.
Nhớ bậc tiền nhân đi phá núi vạch rừng
Bước chân dừng nơi đất Thủ - Bình Dương
Một cuộc chinh Nam gian khổ phi thường
Vạn đêm trường tạc nên hình dáng quê hương
Hiểm nguy khôn lường mưa nắng phong sương
Tay kiếm tay gươm diệt lũ cọp hùm
Máu nhuộm màu đất đỏ miền Đông
Không thẹn với núi sông mãi son sắt một lòng
Đất thép thành đồng luôn sừng sững trước bão giông
Bởi có triệu trái tim hồng
Luôn kiên cường đánh đuổi bọn xâm lăng
Chiến khu Đ đậm in rạng ngời Huỳnh Văn Nghệ
Một thi tướng tài danh mà hậu thế nhớ ngàn đời
Mảnh đất Tân Uyên muôn thuở đẹp tuyệt vời
Mãi nhớ ơn người đi mở cõi khai hoang.
Vọng Cổ
Xưa các bậc tiền nhân đã tạc dựng nên một Bình Dương – đất Thủ. Đẹp tựa hồn thơ ngàn năm bất hủ và gieo khí phách hiên ngang dệt hồng trang sử, đánh đuổi lũ xâm lăng để gìn giữ… sơn… hà.
Câu 1. Phá thạch khai sơn máu lệ chan hòa.
Từng dòng chảy thấm tràn vào đất đỏ,
Cho gốm sứ đậm màu nhung nhớ Lái Thiêu.
Rồi giặc đến quê hương xơ xác tiêu điều,
Cây hóa rừng chông vạn trái tim hồng sôi sục.
Chiến lũy được xây bằng bất khuất hiên ngang,
Ngăn lũ hung tàn gieo tóc tang miền đất sử.
Câu 2. Chiến khu Đ muôn đời là bài ca bất tử, đã dệt gấm thêu hoa từng trang sử hào hùng.
Xóa vạn đêm đen rửa sạch sình bùn.
Khi đất Thủ chìm trong điêu linh khói lửa,
Vợ biết tiễn đưa chồng, mẹ hối thúc con đi.
Dưới nhẹ lớp sương mờ bao cuộc chia ly,
Chẳng hẹn ngày về mà vẫn niềm tin son sắt.
Rừng núi Chiến khu oằn mình vì bom đạn giặc,
Ôm những đứa con kiên cường ru giấc ngàn thu.
Ngâm Thơ
Rạng ngời đất Thủ - Bình Dương
Yên lành no ấm… máu xương ươm mầm
Trãi bao năm tháng thăng trầm
Trên miền đất sử âm thầm hồi sinh.
Vọng Cổ
Ngàn tia nắng rọi lung linh dáng hình quê hương đang vươn mình lớn dậy. Đã bốn mươi năm kể từ mùa xuân năm ấy, đất Thủ - Bình Dương nay đẹp lộng lẫy… huy… hoàng.
Câu 5. Thành Phố Mới khang trang nhộn nhịp rộn ràng.
Trên đất Chiến khu ngày xưa bom cày đạn xới,
Nay mọc lên những công trình, khu công nghiệp, nhà cao.
Lòng chợt bồi hồi với Vó Ngựa Trời Nam,
Xin gửi Thường Tân nén tâm hương thành kính.
Đất đỏ miền Đông mãi nhớ ơn người thi tướng,
Đã gieo khí phách hiên ngang ngạo nghễ oai hùng.
Câu 6. Thủ Dầu Một vươn mình cất cánh bay cao,
Tựa con tàu đang vút lao đi tới.
Về Bình Dương trong những ngày xuân mới,
Nghe thấm đậm tình người tình đất thiêng liêng.
Biết bao anh hùng bất khuất trung kiên,
Đã ngã xuống để hồi sinh miền đất sử.
Từng tấc đất quê hương muôn đời ta gìn giữ,
Cho hậu thế mai sau tiếp trang sử hào hùng.
Rừng xanh thăm thẳm điệp trùng
Trong từng thớ đất đỏ từng máu xương
Rạng ngời đất Thủ - Bình Dương
Nhớ ơn người đã tạc quê hương anh hùng./.
Long Xuyên, ngày 04 tháng 9 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)